thông đít anh bạn làm chung. Minh và Duy cùng làm việc tại một công ty thiết kế ở thành phố. Minh, 27 tuổi, là một chàng trai chu đáo với phong cách lịch lãm và đôi mắt luôn ánh lên sự chân thành. Duy, 25 tuổi, lại mang vẻ ngoài năng động, với mái tóc đen bồng bềnh và nụ cười rạng rỡ như ánh nắng. Họ là đồng nghiệp, nhưng cũng là những người bạn thân thiết, thường xuyên hỗ trợ nhau trong các dự án và chia sẻ cả những áp lực trong công việc.
Một buổi tối muộn, sau khi hoàn thành xong bản thiết kế gấp cho khách hàng, Minh nhìn Duy và cười nhẹ. “Muộn rồi đấy. Về nhà anh nghỉ ngơi một chút rồi hẵng về, được không?” Duy hơi ngập ngừng, nhưng rồi cũng gật đầu. Họ cùng rời văn phòng, băng qua những con phố tĩnh lặng dưới ánh đèn đường vàng nhạt. Minh lái xe, thi thoảng quay sang nhìn Duy, lòng chợt cảm thấy ấm áp khi thấy anh đang lơ đễnh ngắm cảnh ngoài cửa sổ.
Về đến nhà Minh, căn hộ gọn gàng với mùi hương tràm dịu nhẹ khiến không gian thêm phần thư giãn. Minh cẩn thận treo áo khoác cho Duy và rót cho anh một ly nước. Cả hai ngồi trên ghế sofa, không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng điều hòa chạy khẽ. Minh đưa mắt nhìn Duy, ánh mắt ẩn chứa sự trìu mến và dè dặt. “Cảm ơn em vì đã luôn đồng hành cùng anh,” Minh thì thầm.
Duy mỉm cười, đôi mắt sáng lấp lánh như có muôn ngàn điều muốn nói. Trong khoảnh khắc ấy, Minh không kiềm chế được nữa, khẽ nắm lấy tay Duy, kéo anh lại gần. Đôi môi họ tìm đến nhau, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy khao khát. Hơi thở hòa quyện, nhịp tim của cả hai dồn dập hơn. Minh luồn tay vào mái tóc mềm của Duy, kéo anh lại gần hơn, như muốn thu trọn cảm giác này vào lòng.
Họ dìu nhau vào phòng ngủ, nơi ánh đèn vàng nhạt càng làm không khí thêm ấm áp. Đôi bàn tay khám phá từng đường nét trên cơ thể đối phương, chạm vào những nơi khiến trái tim run rẩy. Minh dịu dàng và trân trọng, còn Duy thì đáp lại bằng những cử chỉ chân thành và tha thiết. Từng nụ hôn như xóa tan mọi khoảng cách, chỉ còn lại hai trái tim hòa chung một nhịp đập.
Khi tất cả lắng xuống, họ nằm cạnh nhau, hơi thở dần chậm lại. Minh khẽ thì thầm bên tai Duy, “Anh thật sự rất trân trọng khoảnh khắc này.” Duy siết chặt tay Minh, khẽ mỉm cười. Bên ngoài cửa sổ, thành phố vẫn đang say ngủ, nhưng trong căn phòng nhỏ, tình yêu của họ đang thắp sáng cả một thế giới riêng.