cô gái đỗi cảm giác với chó. Chú cún nhỏ bé với bộ lông trắng muốt và đôi mắt đen tròn đã nhanh chóng trở thành người bạn thân thiết nhất của cô. Ngay từ ngày đầu tiên mang Momo về nhà, Mai đã yêu thương chú cún ấy như một thành viên trong gia đình.
Mỗi buổi sáng, cô thức dậy sớm hơn thường lệ để dắt Momo đi dạo quanh công viên gần nhà. Đó là khoảng thời gian yêu thích của cả hai, khi Mai có thể thư giãn dưới ánh mặt trời, còn Momo thì tung tăng chạy nhảy, đuổi theo những chiếc lá rơi. Mai luôn chuẩn bị cho Momo những bữa ăn tươi ngon và bổ dưỡng, tự tay nấu những món mà cô tìm hiểu kỹ lưỡng để đảm bảo sức khỏe cho chú cún yêu quý của mình.
Mỗi khi trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, Mai lại được chào đón bởi tiếng sủa vui vẻ và cái đuôi vẫy tít của Momo. Momo luôn quấn quýt bên cô, nhảy lên lòng cô như muốn nói rằng “Tớ nhớ cậu lắm!”. Mai cười, xoa đầu chú cún, cảm thấy mọi mệt nhọc dường như tan biến.
Vào những ngày mưa, hai cô trò cuộn tròn trên sofa, Mai đọc sách còn Momo nằm ngủ ngoan ngoãn bên cạnh. Những lúc ấy, cô thường thì thầm với Momo những lời tâm sự mà cô không thể chia sẻ với ai khác. Momo trở thành nguồn an ủi lớn nhất, lấp đầy những khoảng trống trong lòng Mai.
Một lần, khi Momo bị ốm, Mai lo lắng đến mức bỏ cả công việc để ở bên cạnh chăm sóc. Nhìn thấy chú cún nhỏ dần hồi phục, cô bật khóc vì hạnh phúc. Mai biết rằng Momo không chỉ là một chú cún mà còn là người bạn đồng hành đáng quý nhất trong cuộc sống của cô. Với Mai, tình yêu dành cho Momo không gì có thể thay thế được.